Còn đó tháng Tư 

Tháng tư đau đớn nuôi dòng lệ

Tháng tư ôn chuyện cũ tào lao
Tháng tư se thắt niềm dâu bể
Tháng tư buồn đến tận chiêm bao


Tháng tư đôi lúc buồn quá trớn
Dân Nam cúi gục , búi đầu tang
Cầu kinh trong gió lùa ghê rợn
Tiếng duyệt binh, đàn hát rền vang

 

Tháng tư, rừng chuối trong cuồng bão
Sinh linh bao vạn chết vùi thây
Tháng tư đau thật, không buồn ảo
Tháng tư, máu lệ đã vun đầy

 

Tháng tư trên nóc nhà di tản
Đu càng, em tột độ hoang mang
Tháng tư đánh dập thằng tư sản
Nẫu thành tư bản đỏ, xênh xang

 

Tháng tư, thét lớn trong tầm ngắm
Anh bật người sau loạt AK
Dép râu hất mặt, viên đạn cắm
Mẹ ngồi ruột quặn tợ phong ba

 

Tháng tư bên xứ người giãy chết
Chị lầm lì thêm job, tăng ca
Dụm dành tranh thủ ba ngày tết
Lội lặn về thăm mộ ông, cha

 

Tháng tư, cho phép con được nói
Cùng đất trời kia chuyện mất còn
Mênh mang, trong khuất xa tầm vói
Quê hương mình … vàng rẻ hơn son!

Đặng Toản