Hn


Bạn khẽ hỏi…khi đời hoàng hôn xuống
Ta trở về nơi thương nhất trần gian?
Bỏ lang thang nửa đời khuất dặm ngàn
Gửi nhung nhớ nặng cánh gầy chim biển


Quê xưa đó…cả khung trời lưu luyến
Bên đời ta mãi đắm đuối thiết tha
Sóng tỏ tình…bờ rung nhẹ lời ca
Giọt nắng sáng mơn man từng bọt trắng


Thân viễn xứ… lệ rơi thầm mặn đắng
Trở về ư ? Mảnh đất cả đời thương
Mang hình hài trả lại thưở lược gương?
Hay chi chít dấu chân chim tơi tả?


Ta vẫn ước…con đường làng êm ả
Nụ cười hiền chân thật…Vũng Tàu xưa
Gió đu đưa Trăng lơi lả ngọn dừa
Thương nhau bởi nét mặn mà sóng vỗ


Thôi ta hẹn…xin một lần bến đỗ
Bạn còn đây vẫn mãnh liệt vòng tay
Vẫn nồng nàn nắng gió Vũng Tàu say
Thì đợi nhé…nụ hôn màu mận thắm..!


Erlinda Thuỳ Linh



Tác Giả   ╣► (Authors)

Sáng Tác  ╣►  (Literature)