ANH  TÚC  và  TIÊN

Cho Anh nhớ nét dịu dàng trinh nữ

Một chiều Xuân... Em bỗng hoá thành Tiên

Khoác đôi cánh tím diệu hiền

Nhẹ bay trong nắng... bên triền đồi hoa...

 

Anh sẽ uốn lượn dây đàn rung phím

Dạo tình ca... Huyền thoại một chiều mưa...

Hỏi lòng Anh có vui chưa?

Tiên say Dương thế... chẳng ưa về Trời

 

Hoa Anh Túc nở bên đời rực rỡ

Thỏa lòng mơ ước chỉ một lần thôi

Thêm hồng thắm đỏ bờ môi

Hoa cười xinh xắn... bồi hồi lòng Anh...

 

Đừng bay nhé... Tiên hứa rồi... Anh nhớ!

Bởi lòng Anh vương vấn mối tình si

Giữ Tiên... đôi cánh... Anh ghì

Mượn hương hoa thắm... hôn mi nồng nàn

 

Hoa mê lối...Tiên lạc đường Cảnh giới

Sẽ vì ai... Tiên ở mãi Trần gian

Cho Chàng quên bước lang thang

Tình yêu đẹp cánh hoa vàng đỏ cam...

Erlinda Thùy Linh