Hoài Niệm
Tôi nhớ một ngày đã xa xôi
Trên rừng thông vắng suối bên đồi
Vai kề đôi bóng chân em bước
Nhớ đến làm tôi thấy bồi hồi.
Ngày ấy tôi về thăm cố Hương
Trên đường qua thác lúc hoàng hôn
Tình cờ tôi gặp người thôn nữ
Duyên dáng làm tôi đã vấn vương
Từ đó tôi tìm cách gặp nàng
Tỏ tình khôn khéo biết hân hoan
Cho tình cảm nàng luôn chan chứa
Đến lúc tình yêu thắm mộng vàng.
Ngờ đâu nơi đó giặc lan tràn
Gieo sầu ly tán khắp Giang San
Chia lìa mối tình đầu dang dở,
Để người xa cách chết tâm can
Thế rồi tôi sống những ngày qua
Khối sầu thương nhớ biết bao la
Chờ tin người đó từng giây phút
Vẫn mãi mong cho Tình thiết tha.
Hà Anh Phương