Người đã đi rồi
Người đã đi rồi… tôi ở lại,
Viết thêm trang cuối của bài thơ.
Cho dù: “mực đã khô thương nhớ”,
Tình đã phủ trong lớp bụi mờ.
Người đã đi rồi,… tôi ở lại,
Nghe: “mưa rơi nhẹ…phủ trời mơ”.
Ngắm trăng ngã bóng…mà: nhung nhớ,
Nghe gió xóay cao…nổi đợi chờ.
Người đã đi rồi,… tôi ở lại,
Đã học được thêm tiếng thở dài.
Đã quen cuộc sống đầy ngang trái,
Đã hiểu cuộc đời lắm đổi thay.
Người đã đi rồi,…xa tôi rồi,
Tôi còn ở lại,… một mình thôi.
Mưa khuya, ngỏ vắng …tìm: “nhung nhớ,”
Đếm bước đường đêm,… dạ: “rối bời.”
Người đã đi rồi!…thiệt xa rồi,
Tôi còn ở lại…mãi buồn thôi!.
Mãi yêu: tình lở,…không: bờ-đổ,
Mãi để lòng mơ “cái hững hờ!”
Người đã đi rồi,… tôi ở lại,
Viết thêm trang cuối của bài thơ.
Cho dù:”mực đã khô thương nhớ,”
Tôi vẫn làm thơ với chữ: “Chờ”!
Lý Bửu Lộc