My chc Mùa Xuân .. trên lưng Người T Nn

(mười bài Đường Luật liên hoàn)

Đốt nén trầm hương dạo tiếng tơ.
Nàng Xuân len lén tự bao giờ.
Mai vươn gác vắng đài mây mẩy.
Đào lả thềm hoang nụ lẳng lơ.
Khai bút vờn hoa hồn rạo rực.
Động tình lộng gió ý vu vơ.
Nhớ về Đất Mẹ sao buồn quá!
Vò võ lòng đơn sống vật vờ.


                      ⁜⁜⁜


Sống vật vờ theo vận nước trôi.
Tuy rằng một giải hết phân đôi.
Dòng sông Bến Hải ai chia cắt?
Thửa ruộng Miền Nam kẻ đắp bồi.
Đếm mấy Mùa Xuân tìm đất Hứa.
Là bao cái Tết bỏ quê tôi.
Ngồi đong nước mắt nuôi hờn tủi.
Ngun ngút niềm đau ngập núi đồi.


                      ⁜⁜⁜


Ngập núi đồi úa mầu tóc tang.
Lòng người Hải Ngoại vọng quan san.
Mơ bầy én liệng nên thao thức.
Nhìn lá cờ bay luống ngỡ ngàng.
Mỏi cánh chim bằng xao xuyến nhớ.
Chĩu lòng dân tộc ngậm ngùi than.
Mấy mươi năm gặm mòn thương tiếc.
Vết chém da non kéo vội vàng.


                      ⁜⁜⁜


Da kéo vội vàng hồn đỏ tươi.
Ngày Xuân không trổ nụ hoa đời.
Tương tư cũng chỉ mong đoàn tụ.
Lưu luyến càng thêm thấy hổ ngươi.
Mang giống Rồng Tiên vùi đất khách.
Đội vầng Nhật Nguyệt dạt quê người.
Vui gì dân Việt chia hai mảnh.
Từ thuở ly hương tắt nụ cười.


                      ⁜⁜⁜


Tắt nụ cười Xuân chắp cánh bay.
Hỏi người Quốc Nội có ai hay?
Thiết tha cuối phố chiều hong nắng.
Ngớ ngẩn đầu non nghé lạc bầy.
Đắp đổi qua ngày đời đạm bạc.
Chắt chiu từng chút thuở thơ ngây.
Người đi chẳng ngại ngùng sương gió.
Sợ bóng thời gian nhẵn gót giày.


                      ⁜⁜⁜


Nhẵn gót giày… thèm tiết mẹ ru.
Nhìn quê chất ngất núi sương mù
Ca Dao ấm gọng mòn thương nhớ.
Tục Ngữ nồng câu xoá hận thù.
Bên dãy Hoành Sơn đời vạn hạnh.
Cạnh đường Xích Đạo sống thiên thu.
Nơi đâu vẫn nhớ Mùa Xuân Việt.
Bàng bạc trên từng bước lãng du.


                      ⁜⁜⁜


Bước lãng du thèn thẹn cõi lòng.
Xuân về e ấp ngọn Đông Phong.
Con tim chan chứa hồn Do Thái.
Gương mặt ưu tư gống Lạc Hồng.
Lặng lẽ mỗi chiều mơ đất nước.
Âm thầm từng phút vọng non sông.
E đôi cánh mỏng trời giông gió.
Muốn vượt đại dương luống phập phồng.


                      ⁜⁜⁜


Luống phập phồng cho đất nước tôi.
Mới vừa chập chững bỏ Thôi Nôi.
Chấn thương nội chiến đau âm ỉ.
Ác mộng ngoại xâm sợ vãn hồi.
Trông thấy Hoà Bình Dân Chủ đó.
Ước mong Hạnh Phúc Tự Do thôi!
Để nghe Xuân chảy trong lòng đất.
Được ngắm cành mai cũng đủ rồi.


                      ⁜⁜⁜


Cũng đủ rồi một kiếp bại vong.
Mỗi mùa Xuân đến lạnh cô phòng.
Lùa trăng đất Việt vào chăn gối.
Ngắm áng mây trời qua chấn song.
Tìm mãi ông đồ sao chẳng thấy?
Viết hoài câu đối cũng không xong.
Cây Nêu chưa dựng đêm Trừ Tịch.
Tắm bóng hoàng hôn luống chạnh lòng.


                      ⁜⁜⁜


Luống chạnh lòng về với cố hương.
Sá gì Khanh Bá mộng Đồ Vương.
Chỉ mong góp sức gầy Quê Mẹ.
Cũng muốn lê chân dạo phố phường.
Ôm dáng Sài gòn chiều xế bóng.
Gội dòng sông Cửu sáng tinh sương.
Trời ơi! Tôi nhớ từng viên sỏi.
Ký ức còn in đậm nẻo đường.


Nguyễn Thế Giác



Tác Giả     ╣►  (Authors)

Sáng Tác  ╣►  (Literature)