Tôi tin
Đôi khi người mạnh nhất chúng ta
cười vui trong khổ đau âm thầm
khóc sau cửa đóng then cài
đấu tranh đơn độc không ai biết gì
giúp kẻ khác không hề kể lể
Không ai trở lui, để bắt đầu
Nhưng ai cũng có hôm nay
khởi sự việc mới, ra tay hoàn thành
Hãy nhớ tám điều mang hạnh phúc:
giải phóng tim tức bực ghét ghen
giải phóng não những lo phiền
sống đơn sơ. Cho đi nhiều, từ tâm
Đòi hỏi ít, không cần phép lạ
Tha thiết với con cái, gia đình
Yêu quê hương, dạ trung trinh
Tình tự nòi giống, công dân ngoan hiền
Chớ bỏ bạn cũ, tìm không dễ
người bạn khác thay thế người xưa
Bạn cũ như rượu ủ lâu
thêm ngọt dịu với thời gian kéo dài.
Anh không thể khiến ai thương tưởng
chỉ cần anh mềm mỏng tương thông
tự nhiên họ đem lòng thương
giá trị anh, họ sẽ tường không lâu
Đừng trách người làm ta thất vọng
mà trách mình kỳ vọng quá nhiều
Luôn luôn cám ơn một điều
mỗi sáng thức dậy thấy yêu cuộc đời
còn sống ở dưới Trời hưởng phước
chào gia đình, mến chúc bạn bè
Bs. Phùng Văn Hạnh
Tác Giả ╣► (Authors)
Sáng Tác ╣► (Literature)