Lành thân yêu, thôi thế là hết, hết thật rồi Lành ơi! Sao nhà ngươi ra đi bất ngờ vội vã thế hở Lành?! Từ đây chả còn ai ôm cái phone tỉ tê nói
chuyện cùng ta về "tình hình trong nhà ngoài ngõ...Th/Bmt" đến cháy máy! Chả còn ai rù rì nhắc nhở ta nhớ phải diet 1-2 tháng trước ngày ĐH TH.Bmt để eo thon mặc áo dài cho nó đẹp! (Giời ạ! thon gì nổi, đứa nào cũng tròn lăn...Má ui!!!). Lại còn đe nẹt dọa dẫm ta (lần nào cũng thế!) rằng : "- Ê nè nhỏ, tao đã phải nhịn ăn trước cả 2-3 tháng lận đó nghen! Nhưng mà nè, mày đừng có choóc chéc cái mỏ...kẻo mấy "chả" cười tao chít đó nghe hông ?!" Ôi...má dặn con trăm lần...mà bi giờ con vừa chùi mũi vừa "chót chét cái mỏ" cho cả lớp nghe đây ! (Má có chống nạnh đứng đâu đó ngó con không, má nhỏ?!)
Rồi từ nay còn ai luôn hân hoan vui sướng cổ võ om xòm khi ta múa hát, khi thấy hình ta đeo vương miện ngồi xe hoa vẫy tay bên NewYork.
Chỉ có tình yêu thương chân thành của một người bạn quý mới làm được điều đó mà thôi, ta biết thế.
Bây giờ thì hết, hết thật rồi Lành ơi!!! Từ hôm tan lễ nhà thờ ra nghe Mỹ Linh báo hung tin, lòng ta tan nát...nước mắt như mưa suốt đường về và bệnh cảm của ta càng nặng hơn...ta có ngóc đầu dậy nổi đâu. Ta chả bao giờ chơi vé số, thế mà hôm qua lo mua 5 cái để hòng trúng sẽ vọt qua thăm nhà ngươi lần cuối, vé số trật lất rồi nhỏ ơi !!! Ta buồn hết nói.
Lành biết đấy, người VN mình ít khi dám bầy tỏ tình âu yếm đối với bạn như người ngoại quốc. Cho nên ta thật tiếc lần gặp cuối của chúng mình (mới cách đây vài tháng) ta đã không ôm nhà ngươi để được hôn lên cái "má lúm đồng tiền xinh ghê a!" của nhà ngươi...để rồi bây giờ đâu còn cơ hội nữa!
Hai đêm nay ta không tài nào ngủ được Lành ơi! Hình ảnh nhà ngươi trước mặt ta sao trông cô đơn đến thế...Ta khóc hết nước mắt mỗi khi nghĩ đến nhà ngươi. "Ôi...em về đâu, về thế giới xa nào ?!..."
Thôi nhà ngươi hãy ra đi thanh thản nghe Lành! Chả xa xôi gì thì tụi mình cũng sẽ gặp lại nhau thôi. Khi nào thằng Lâm và lũ cháu nội dễ thương của Lành qua Florida chơi, Nga sẽ vẫn đưa chúng nó đi Disney World’s như ngày nào xa rồi có Lành…để kể cho chúng nó hiểu Bà Nội Lành yêu thương quý báu chúng nó biết nhường nao!!!
Dù đến khi nhắm mắt ta cũng sẽ mãi nhớ đến nhà ngươi - cô bạn quý mà ta chỉ thân khi gặp lại nhau ở nước ngoài - với cái tính xí xọn lanh chanh lách chách luôn làm ta "cười te téc"(giọng nhà ngươi đấy!) khi chúng mình bên nhau...
Nếu có điều làm ta luôn nuối tiếc (ta đã than trách với nhà ngươi hoài từ lâu) là sao chúng minh không họp mặt "bạn cùng lớp mà thôi" để được đi chơi thân tình thoải mái và vui biết mấy nhỉ ?! Bây giờ dẫu có đi nữa nhưng ta sẽ buồn lắm và niềm vui sẽ chẳng trọn vẹn vì nhỏ bạn yêu dấu của ta đã tiêu diêu nơi miền cực lạc rồi còn đâu…
Lành ơi! hãy yên nghỉ với nụ cười hiền xinh đẹp của Lành...bạn bè chúng mình ai cũng yêu thương Lành nhiều lắm, Lành ơi!!!
Tuyết Nga
Tác Giả ╣► (Authors)
Sáng Tác ╣► (Literature)